sau hỏi nhỏ Linh: – Làm gì mà phải đi nhanh dữ vậy? – Hì – nhỏ chỉ cười – Không trả lời là tui cho đi bộ á. – Thì tại… trốn – nhỏ lắp bắp. – Trốn cái gì chứ? – Trốn nhà… đi chơi – nhỏ lí nhí. – Trời đất, thôi thôi, đi về giùm tui. – tui giật mình. Tui toan chạy trở lại nhà nhỏ Linh thì nhỏ đánh thùm thụp vô lưng tui. – Đạp tiếp, không là mốt đừng hòng nói chuyện với Linh – nhỏ nhăn nhó. – Thiệt tình… – Chạy tiếp đi. – Vậy giờ đi đâu? – Cứ chạy tiếp đi. Chạy thêm một đoạn nữa, nhỏ hỏi: – Ăn