về quê phang em gái xinh đẹp, lên tiếng nho nhỏ: – Đừng nói chuyện với người lạ. Đi mau, chúng ta đi. Nói đoạn, nó kéo Trương Tiểu Phàm chạy nhanh ra khỏi ngôi miếu. Bỏ mặc Phổ Trí đại sư đứng bần thần ở đó. Tay ông lôi ra một viên Minh châu đỏ chóe, cơ thể không giống cuộc đời mọi thứ đều biến mất hào khí phảng phất xung quanh… Trên đường về, Lâm Kinh Vũ không ngừng xin lỗi Trương Tiểu Phàm: – Tiểu Phàm, xin lỗi nhé, vừa nãy ta cũng không hiểu tại sao ta lại như vậy. Ngươi không sao chứ. Trương Tiểu Phàm đứng lại, mỉm cười nhìn nó: – Ta không sao, ấy, nhưng hình như cái