phận sinh dục của cô và của ông phát ra “Phành phạch”, tiếng nước chảy ra từ cửa âm đạo khi bị va đập thì nghe “óc ách”, cô thoáng chút bẽn lẽn với cái tình huống đó, nên Diễm Trang quặp cổ ông Vinh sát lại và cô cắn yêu thật mạnh vào bờ vai ông Vinh và nói: – Em cắn cho anh chết nè! Sợ chưa… Hi hi hi… – Ha ha ha! anh không có gì phải lo sợ mà trái lại thì anh rất muốn được em cắn anh nhiều hơn thế nữa cơ! Ha ha ha… – Tại sao ạ! anh hông biết đau sao anh! Hi hi hi… – Tại vì em là lẽ sống trong