tiếc. Diễm Trang thấy đau nên lên tiếng: – a… Bác Vinh ơi! Ưm… Bác nhẹ tay một chút… Ưm… Cháu đau lắm… Mặc cho câu nói than đau của Diễm Trang, ông Vinh vờ vịt như không nghe thấy, ông không những không nhẹ nhàng mà ông còn nhào nặn xoa bóp mạnh hơn nữa, làm cho người tình trẻ kêu gào thảm thiết. Không phải là ông vô tâm với câu nói của Diễm Trang đâu, vì ông biết là cô kêu gào là vì đang sướng đang hứng tình mà thôi. Ông Vinh tâm lý lắm, ông biết được ý nghĩ của phụ nữ đặc biệt là Diễm Trang,